CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Phan_4

Chương 9 : Đi học

Sau khi đi bar về , cả đám kéo nhau đi về căn biệt thự mà pama đã mua để chuẩn bị đi ngủ , ngày mai đi học . Khi về tới căn biệt thự một cuộc tranh luận quyết liệt đã xảy ra . Vì ngôi biệt thự pama mua chỉ có ba phòng , một phòng có duy nhất một cái giường dành cho hai người nằm , một WC và một cái đèn ngủ . Vì vậy cả đám cứ cãi qua cãi lại hoài :

- Bây giờ sao ? – Ân lên tiếng hỏi sau khi quan sát các phòng

- Vậy thì mỗi phòng hai người – anh đưa ra ý kiến

- Nhưng mỗi phòng hai người thì một người trong số tụi em hoặc tụi anh phải lạc loài – nó nhăn mặt nói

- Vậy thì một nam một nữ một phòng – Nhân nói

- Thôi , nam nữ sao chung phòng được – nhỏ xua tay nói

- Vậy thì tao ngủ với anh tao – nó kéo tay anh

- Mày mơ hả ? – nhỏ chống nạnh nói

- Hì , giỡn mà – nó cười

- Vậy bốc thăm – hắn lên tiếng lạnh lùng . Từ nãy tới giờ hắn im lặng , bây giờ mới mở miệng

- Ok – cả đám đồng thanh

- Vậy nhường ấy đứa con gái bốc đi – Nhân nói

- Umk – tụi nó đồng thanh

Đầu tiên nó thò tay vào thùng bốc đại theo quán tính , tới nhỏ , tới Ân rồi . Mở cái thăm ra cùng lúc , tụi nó la như cháy nhà , tụi hắn phải bịt lỗ tai lại nếu ko là bị tổn thương nặng nề cho cái màng nhĩ của mình .

- AAAAAAAAAAAAAA – tụi nó la lên

- Làm gì mà mấy người la dữ vậy ? – anh nó quát lên

- Tại sao tôi lại bốc trúng cái thăm này chứ ? – tụi nó đồng thanh , mặt đứa nào đứa đó méo xệch

- Đọc thăm mấy cô lên , mai đi học nữa – hắn nói lạnh lùng

- Tại sao tôi lại phải ngủ chung phòng với một người đáng ghét như anh chứ ? – nó vừa nói vừa chỉ vào mặt hắn . Khóe mắt hắn lóe lên ý ngạc nhiên nhưng ko biểu lộ ra ngoài . Nó ngủ chung với hắn sao ?

- Tại sao tôi lại phải ngủ chung với một tên xấu xí như anh chứ ? – tới nhỏ la lên chỉ vào mặt anh , mặc dù nhỏ có động lòng với anh thật nhưng nhỏ ko thể nào ngủ với anh được . Anh thì ngạc nhiên hết mức , người như anh mà nhỏ nói là xấu xí ư ?

- Trời ơi ! Tại sao tôi lại ngủ với một tên ko ra gì chứ ? – Ân than trời , la đất chỉ vào mặt Nhân . Nhân thì trố mắt ra nhìn . Mình mà ko ra gì ? Nhân ko tin vào tai mình nữa

- Bây giờ đã vậy thì lên đi ngủ - hắn nói tỉnh bơ rồi bước lên lầu

Tụi nó ko nói gì được đành phải nằm đúng theo cái thăm đối với tụi nó là địa ngục . Nó bước vào phòng đã chạy lẹ vào nhà tắm . Tắm xong nó leo lên giường ngủ , hắn đã nằm cạnh từ bao giờ . Nó nhăn mặt lấy cái gối ôm chặn giữa hai đứa . Nó nằm một hồi lấy luôn cái gối ôm chặn ở giữa ôm luôn ( đang ngủ mà ) . Hắn mở mắt ra thấy vậy liền nhếch môi cười . Nửa đêm , như có cái gì đè lên người mình , hắn quay qua , thấy nó đang ngủ ngon lành , đầu thì vẫn nằm ở gối nhưng chân thì gác hắn , tay kẹp cổ hắn . Ko nỡ gọi nó dậy , hắn để nó như vậy ngủ luôn . Sáng dậy , không khí đang yên tĩnh bỗng nhiên ở phòng hắn và nó đã phát ra một âm thanh với một âm lượng ko hề nhỏ , ngoài nó ra thì ko ai có được giọng ca oanh vàng này :

- AAAAAAAAAAA – nó la như trời sập

- Im – hắn nói một chữ ngắn gọn nhưng cũng đủ làm nó im cái miệng có một ko hai của nó

- Anh … tối qua ai cho anh lấy cái gối ôm ra ? – nó nhăn mặt nói mà như hét lên

- Tối qua , cô kéo cái gối ôm , nửa đêm gác và ôm tôi làm tôi ko ngủ được , bây giờ cô muốn gì nữa ? – hắn nói giọng lạnh lùng nhưng hắn đã tăng nhiệt độ trong câu nói ấy lên mức tối đa

- Ủa , vậy hả ? Tôi xin lỗi ! – nó gãi đầu , đỏ mặt

- Mệt cô quá , dậy đi học – hắn bước xuống giường vào WC thay đồ . Nó cũng ra khỏi giường . Khi hắn bước ra . Quần dài màu đen , áo sơ mi màu trắng tay ngắn . Bây giờ hắn rất đẹp một vẻ đẹp pha trộn giữa thiên thần và ác quỷ . Nó thì váy ngắn ngang đầu gối màu sọc caro đỏ đen , áo sơ mi tay ngắn màu trắng . Nó còn đeo thêm cái đồng hồ hiệu Casio , dây chuyền của tổ chức ( cái này như vật bất li thân của tổ chức nó nên sau này Kami gọi là vật bất li thân nha ) . Mái tóc xõa tự nhiên . Hắn và nó xuống lầu , thấy mọi người đã đứng chờ sẵn . Nhỏ và Ân cũng ăn mặc giống nó . Anh và Nhân cũng mặc giống hắn . Tụi nó và tụi hắn chọn chiếc xe Lexus màu vàng phóng tới ngôi trường tốt nhất , giàu nhất , to nhất – Trường King Star World ( Kami chế đấy ạ ) . Chưa tới cổng , tụi nó và tụi hắn đã thấy nam nữ nguyên trường đứng trước cổng . Ai nấy trong xe đều thở dài . Vừa bước xuống xe , tụi nó và tụi hắn đã trở thành tâm điểm của nguyên một cái trường . Đứng giữa sân trường toàn nghe mấy câu nịnh bợ thấy phát gớm . Nó điên máu , hét lớn :

- IM HẾT CHO TÔI – nó hét làm ai cũng phải giật mình , những câu nịnh bợ đã trở thành những lời thì thầm nói xấu nó . Có một bà chị lớp 12 ( tụi nó mới 11 ) bước lên , vênh mặt nói :

- Con kia , mày là ai mà hống hách đi chung với hoàng tử của tụi tao , thì ra mày chỉ là một con nhỏ hám trai , bám theo – bà chị vênh mặt nói

- Oh , vậy tôi cứ tưởng có người nào cũng hám trai nên mới nói như vậy chứ - nó nhếch môi cười đểu rồi nói giọng lạnh lùng . Nó mà , muốn đấu võ mồm thì đấu nó chỉ thua đúng một người trên toàn thế giới . ( nói hơi quá )

- Vậy mà chị đây cứ tưởng ai muốn gây sự chú ý tới hoàng tử nên mới hét lên chứ - bà chị này sau khi nghe nó nói máu dồn lên tới não . Nhưng cố nhịn để giữ hình tượng với hoàng tử

- Tôi vậy còn đỡ hơn chị , đi học gì mà phấn son lòe loẹt còn hơn con vẹt – nó đanh lại . Nãy giờ mọi người nhìn nó với bà chị lớp 12 đấu võ mồm . Nhỏ và Ân phải tiếc thương cho cái bà chị này . Còn tụi hắn đứng coi phim . Tới đây thì bà chị lớp 12 cứng họng giở thói giang hồ ra : ( chết bà này )

- Tao nói ày biết tao là chị 2 trường này đấy nhé ! – bà chị thu tay lại thành nấm đấm giơ trước mặt nó

- Thì sao ? – nó lạnh lùng hỏi

- Tụi bây lên – bà chị lớp 12 hất tay lên . Cả đám xông lên . Nó ko nói gì chỉ nhếch môi cười rồi chơi mèo vờn chuột với đám đó . Chưa đầy 5 phút , cả đám ôm đất mẹ mà nằm . Bà chị lớp 12 thấy thế liền lên tiếng giễu cợt , mỉa mai :

- Haha , con nhãi như mày mà cũng biết võ – bà chị lớp 12 cười lớn

- Sao ko biết được , tôi là chủ nhân của tổ chức VampireDark mà – nó nói giọng lạnh lùng tỉnh bơ nhưng làm nguyên trường mém lộn cổ nhất là bà chị lớp 12 .

- Mày mà là chủ nhân của tổ chức đó , chuyện hề , haha – bà chị ấy ko tin liền bật cười ha hả

- Bên cạnh tôi còn có phó chủ nhân , đại tỉ của tổ chức VampireDark và chủ nhân , phó chủ nhân , đại sư phụ của tổ chức VampireBlack nữa đấy – nó lạnh lùng nói tiếp . Bà chị đó vẫn ngồi cười . Nó nhìn về phía nhóm của mình ra hiệu . Xong rồi nó nói :

- Phiền bà chị nhìn lên – nó nói giọng lạnh lùng . Tất cả mọi người nhìn về phía nhóm nó , tất cả tiếng cười lập tức nín bặt . Dây chuyền của tổ chức VampireDark bao gồm màu vàng , bạc , cam . Huy hiệu của tổ chức VampireBlack bao gồm đen , trắng ,bạc . Bà chị đó xanh mặt . Từng là dân chơi trong giang hồ nên bà chị lớp 12 này biết chỉ cần có dây chuyền hoặc huy hiệu của 2 tổ chức lên nhất trong giới hắc đạo chứng tỏ người đó là người của tổ chức vì những thứ này có tu luyện 100 kiếp cũng ko thể nào trộm được từ những tổ chức này . Và nhìn vào màu sắc của những thứ đó có thể biết ai là chủ nhân . Nó liếc bà chị một cách lạnh lùng rồi đi lên phòng hiệu trưởng . Vừa vào tới , tụi nó chạy lại ôm hiệu trưởng nói :

- Nhớ thím quá à ! – nó nói chu mỏ ra trông rất dễ thương

- Tụi con cũng vậy – nhỏ và Ân nói

- Ừ , càng ngày càng đẹp ha ? – hiệu trưởng trường King Star World ko ai khác chính là thím tụi nó Lãnh Nguyệt Hàn Nhi

- Hì , thím quá khen – nó gãi đầu , ngượng nghịu

- Tụi con học lớp 11a1 , lớp chuyên luôn - Hàn Nhi nói rồi mỉm cười .

Tại lớp 11a1 đang bàn tán xôn xao chuyện gì đó , nhưng cô giáo bước vào thì im bặt ko nói tiếng nào .

- Cô thông báo hôm nay lớp chúng ta có 6 bạn mới ba nam ba nữ , các em vào đi – cô giáo dõng dạc nói

Cả đám bước vào . Nữ sinh , nam sinh gì xỉu hết . Cô giáo còn ngất ngây với vẻ đẹp của cả đám .

- Bây giờ các em giới thiệu về mình nha ! Con trai trước – bà cô nói

- Mình là Trương Hạ Thiên , rất vui khi gặp các bạn – anh nói rồi tặng một nụ cười miễn phí cho lớp

- AAAAAAAAAAAAA HOT BOY TỤI BÂY – đám con gái la sập trường

- Còn mình là Hải Thái Nhân , mong các bạn giúp đỡ - Nhân nói xong còn tặng đám con gái một cái nháy mắt

- AAAAAAAAAAAAAA HOÀNG TỬ CỦA LÒNG EM – đám con gái một lần nữa la lên

- Lí Nhất Nam – hắn nói vỏn vẹn đúng một cái tên mà đám con gái la còn hơn hai người kia .

- Mình là Triệu Vương Kiều Ân , mong các bạn giúp đỡ mình trong thời gian mình học ở đây nha ! – Ân nở một nụ cười làm bao chàng bên dưới ngất ngây

- Con đó xấu quắc , mà chảnh nữa , làm như mình hay lắm ! – một nữ sinh thì thầm nhưng đủ cho cả đám nghe thấy . Vừa nghe xong Ân và Nhân đã tặng nhỏ đó một cái liếc lạnh lùng làm nhỏ im bặt

- Mình là Ngô Khả Ái , rất vui khi gặp các bạn – nhỏ nói ko cười ko nháy mắt nhưng giọng nói chứa đựng sự dịu dàng

- Trương Hạ Băng – nó giống hắn vỏn vẹn đúng cái tên

- À , mình quên nói là Hạ Băng là em gái mình , nó hơi lạnh lùng một chút mong các bạn bỏ qua – anh nói thêm

- Con nhỏ đó mà là em của hoàng tử - một nữ sinh nói nhỏ . Vừa nói xong nhỏ đó được nó tặng cho cái liếc lạnh lùng nên nín bặt

- Ê mày , nhìn Băng vậy mà ngon à nha ! Tao thấy thích Băng rồi , Băng mà ko phải chủ nhân của tổ chức VampireDark thì tao làm thịt rồi ( trường này cập nhật thông tin nhanh ghê ) – một nam sinh trong lớp thì thầm với đứa bạn kế bên . Tên đó nói rất nhỏ nhưng ko qua khỏi tai hắn . Từ nhỏ hắn đã luyện ình đôi mắt sắc bén và đôi tai rất nhạy và thính chỉ cần một tiếng động nhỏ là hắn có thể nghe thấy kể cả hơi thở của con người . Hắn nghe xong câu đó thì khẽ nhíu mày khó chịu . Liếc tên đó một cái lạnh lùng . Làm tên đó phải run cầm cập .

- Bây giờ các em muốn ngồi ở đâu ? – cô giáo hỏi

- Ngồi với em nè anh – nữ sinh 1 lên tiếng

- Ko , ngồi với tao mới đúng – nữ sinh 2 lên tiếng

- Con ngồi với bạn Ân – Nhân nói giọng đều đều

- Anh ngồi với em hả ? – một học sinh nữ đúng lên hỏi , cô ta là Nguyệt Mỹ Ân

- Ko , tôi ngồi với Triệu Vương Kiều Ân – Nhân nói giọng lạnh lùng rồi đọc thẳng họ tên của Ân ra

- Ok , vậy xuống bàn cuối dãy hai ngồi – Ân kéo tay Nhân xuống chỗ ngồi ko chờ câu trả lời của cô giáo

- Con ngồi với bạn này – anh và nhỏ đồng thanh chỉ vào nhau

- Vậy mấy em xuống bàn cuối dãy ba ngồi – cô giáo nói – còn hai em ngồi đâu ? – cô giáo quay qua nó và hắn hỏi . Hắn quét ánh mắt lạnh lùng qua toàn lớp , chưa kịp mở miệng đã bị chen vào :

- Anh ngồi với em nè anh ! – một nữ sinh nói giọng ngọt xớt

- Quyền của tôi ! Im – hắn liếc nữ sinh đó nói giọng lạnh lùng

- Chỗ nào trống tôi ngồi – nó và hắn đồng thanh nói rồi đi về chỗ ko cần câu trả lời hay đồng ý của cô giáo . Nó đi về sau bao đôi mắt căm thù , viên đạn của nữ sinh lớp 11a1 . Tiết học bắt đầu . Trước đó , mẹ hắn và mẹ nó cộng thêm mẹ của tụi kia gọi điện thêm một yêu cầu là ngồi học phải tập trung nên tụi nó phải giương mắt lên nghe giảng bài . Hôm nay 2 tiết đầu là văn , 2 tiết sau là lịch sử sau đó mới tới giờ ra chơi . Cả đám cứ nhìn lên bảng , buồn ngủ muốn chết mà phải nghe giảng bài . tới giữa tiết lịch sử , cả đám ko chịu nỗi nữa . Mỗi người một việc . Nó lăn ra ngủ , hắn lấy điện thoại chơi game , Ân đọc manga , Nhân nghe nhạc , nhỏ và anh ngồi chọc nhau chẳng thèm để ý tới bài học . Bà cô đang giảng bài quay xuống thấy vậy tức điên máu mà ko làm gì được . Đang giảng bài bà cô có điện thoại nên ra ngoài nghe . Bước vào , bả đi xuống bàn nó đang ngồi ngủ một cách ngon lành nói :

- Hạ Băng em có điện thoại – bà cô lay lay người nó

Nó nhíu mày , nó ghét nhất là ai phá giấc ngủ của nó . Theo thói quen nó đứng dậy , đập bàn , hét lớn :

- ĐỨA NÀO TO GAN DÁM … - nó hét lớn chưa hét xong nó đã bị chặn bằng một giọng lạnh lùng nhưng ấm áp :

- Đứa này – hắn nói

Nó quay qua trừng mắt với hắn , bà cô thấy vậy lên tiếng :

- Hạ Băng em có điện thoại của phụ huynh nè – bà cô nói

- Alo – nó lấy điện thoại từ tay bà cô nói giọng đều đều

- Ayame , mẹ nói ngồi học phải tập trung mà ? – mẹ nó nói giọng khó chịu

- Tại con buồn ngủ quá ! – nó nói giọng tủi thân

- Làm đúng lời mẹ nói ko mẹ rút chìa khóa xe đấy – mẹ nó hăm dọa

- Dạ - nó ỉu xìu đáp rồi cúp máy đưa cho bà cô giáo

Vậy là cả đám phải tiếp tục mở lỗ tai , banh lỗ nhĩ , mở con mắt , banh con ngươi ra mà học bài .


Chương 10


 Reeeeng Reeeeng Reeeeng

Cuối cùng thì giờ ra chơi yêu thích của cả đám đã tới , sau 4 tiết ngồi nghe tụng kinh thật sự bây giờ tụi nó đã rất đói bụng . Tưởng sẽ yên phận đi xuống căn tin . Nhưng ko phải . Cả đám vừa mới mở của phòng lớp , một đống Fan đã đứng ở đó , hắn lên tiếng :

- Tránh ra – hắn lạnh lùng nói

Đám Fan tránh ra , cả đám đi xuống căn tin . Nhân lên tiếng hỏi :

- Ai đi mua đồ ăn đây ? – Nhân hỏi

- Người nào nói người đó đi – nó nói giọng nham hiểm

- Vậy kêu đi – Nhân nói mà trong lòng nguyền rủa cái miệng đúng là cái miệng hại cái thân mà

- Cho tôi 2 li mì , 3 bánh bông lan , 4 kẹo mút , 1 bịch bánh snack và một li trà sữa ô long – nó cười nói

- Cho tôi 1 li mì , 3 kẹo mút , 2 bánh bông lan , 5 kẹo mút , 2 bánh snack và một li trà sữa hồng đào – tới nhỏ nói

- Cho mình 2 li mì , 4 bông lan , 2 kẹo mút , 3 bịch bánh snack và một li trà sữa sôcôla bạc hà – Ân kết lại phần gọi đồ ăn của tụi nó

- Kêu vậy chết tôi rồi – Nhân nói trong đau khổ

- Cho tao li trà ô long – hắn thêm vào

- Tao trà phỗ nhĩ – anh nói thêm

Nhân nhìn qua chỗ bán hàng , hàng đống người chen chúc nhau mà mua đồ , Nhân tới đó hét lớn :

- Mấy bạn ình vào mua với ! – Nhân hét lớn . Mọi người quay ra nơi phát giọng nói . Nhân tặng ột nụ cười hút hồn . Đám con gái tự động dàn hàng ra một bên . Nhân thong dong bước vào mua đồ và đi về chỗ

- Dùng mĩ nam kế nữa ta ? – Ân chọc

- Hì , hết cách rồi – Nhan cười hì hì

Tụi nó lao vào ăn nhưng ăn ko yên cứ nghe những câu nói xấu tụi nó . Có một nữ sinh đi ngang qua nó dơ tay hất đổ li mì , hắn nhanh mắt nhận ra hành động đó . Nó chậm hơn hắn có 1 giây , nữ sinh đó nói

- Mình xin lỗi , mình ko cố ý – nữ sinh nói với vẻ tụi thân nhưng ko qua được mắt nó và mắt hắn

- Oh , vậy mà tôi cứ tưởng tay con chó nào quơ đổ li mì của tôi chứ ! – nó lạnh lùng nói

Nhỏ đó biết mình đã bị lộ nên cầm cục tức đi về lớp . Nó thì đi mua li khác ăn tiếp . Ăn xong tụi nó được một cuộc chạy maratong miễn phí , tụi hắn thì ko phải chạy chỉ cần 2 tiếng “ tránh ra ” là đám nữ sinh tránh ra ngay . Tụi nó ko phải là ko nói nhưng nói có ai nghe đâu , ko lẽ giờ nhào vô đập 600 học sinh cùng một lúc . Với lại mẹ nó nói là ko được đánh nhau mà . Nếu ko có lời của mẹ nó , tụi nó đã đi tới từng lớp đập từng thằng một rồi . Vào lớp , tới tiết toán , nó thích nhất môn này , mặc dù ko phải môn tủ của nó nhưng nó rất thích . Hôm nay , ông thầy toán cho lớp làm bài tập nâng cao của cao đẳng đại học với mục đích tìm kiếm nhân tài . Vừa nhìn vào cái đề hắn đã cặm cụi làm bài . Nguyên một lớp đều rơi vào trạng thái cắn bút , vò đầu . Chỉ có hắn làm được bài này , nó ngồi suy nghĩ , cắn bút , vò đầu , bứt tóc vẫn ko giải được cái bài toán quái quỷ này . Hắn thấy vậy liền nhếch mép cười rồi đẩy tập qua cho nó nói như ra lệnh :

- Chép đi – hắn lạnh lùng nói nhưng làm nó vui hết sức nó giật quyển tập của hắn mà viết , ko biết xấu hổ . Nó vừa nhìn vào tập hắn “ con trai gì mà viết chữ đẹp gớm ! ” . Đó là dòng suy nghĩ đầu tiên khi nó nhìn vào quyển tập hắn . Hành động này ko qua khỏi mắt của một người – Nguyệt Mỹ Ân . M.Ân thấy vậy liền đứng dậy nói :

- Thưa thầy bạn Băng đang chép bài của bạn Nam ạ ! – M.Ân chỉ vào mặt nó nói làm nó giật mình .

- Hạ băng ! Con có chép bài của Nhất Nam ko ? – ông thầy toán nhíu mày nhìn về phía nó hỏi

- Ko có chép – hắn lên tiếng lạnh lùng

- M.Ân , Nhất Nam nói ko có chép sao con nói có ? – ông thầy lại quay qua M.Ân hỏi

- Thầy ơi … - M.Ân chưa nói xong thì bị hắn liếc một cái lạnh lùng làm im bặt , còn nó vẫn cứ cặm cụi chép bài của hắn . ( bó tay với bà này )

Giờ ra về , cả đám hẹn nhau đi khu vui chơi . Vừa ra tới cổng trường nó đã thấy dòng chữ WE LOVE HẠ BĂNG to đùng trước cổng . Nó hóa đá , hai con bạn của nó cũng đơ vài giây . Tụi hắn thấy dòng chữ đó và tụi nó như vậy khẽ nhíu mày , nhất là hắn , một cảm giác khó chịu dâng lên trong người hắn . Sau một hồi hóa đá nó tỉnh dậy và trở về với thực tại . Một tên trưởng nhóm tiến tới chỗ nó , tự nhiên cầm tay nó nói :

- Hạ Băng , đây có thể là duyên phận chăng ? – tên đó trưởng nhóm của We love Hạ Băng – Trần Diệu Vinh

- Buông tay tôi ra , cái gì mà duyên phận chứ ? – nó nhăn nó vặn tay Vinh rồi thở dài

- Hạ Băng , anh yêu em thật lòng mà ! – Vinh lại một lần nữa nắm tay nó

- Tôi đã nói là BUÔNG RA – nó đá Vinh một phát vào bụng rồi xách cặp chạy thẳng ra cổng

Một đám con trai nhào tới như những con thiêu thân . Nó dùng võ công của mình đã học trong 3 năm ở lục địa Australia đánh tới tấp vào đám con trai đó . Sau một hồi hã gục 100 tên trong nhóm nó phủi tay đi thẳng ra cổng . Nhóm nó nãy giờ đứng nhìn , hắn vẫn ko quên được cái hình ảnh Vinh nắm tay nó . Lúc đó , hắn muốn nhào tới đập tên Vinh ấy một trận ra trò nhưng hắn cố gắng kìm chế . Hai nhỏ bạn nó hình như đã quá quen với cảnh này liền thở dài. Hắn thấy vậy hỏi :

- Chuyện gì ? – hắn lạnh lùng nói

- Thì đó là Fan của Băng ấy mà , đó là We love Hạ Băng , đứng đầu là Trần Diệu Vinh , bang chủ bang HB tên bang được viết tắt theo tên con Băng . Mấy người này là những người yêu Băng mà Băng ko yêu nê quyết tâm theo đuổi đến cùng . Sau 1 năm mất tích , bây giờ trở lại . – nhỏ kể

- Đi tới khu vui chơi thôi – Nhân nói rồi kéo cả nhóm đuổi kịp nó . Tới khu vui chơi , cả đám bày trò ra chơi . Luật chơi như sau , anh nói :

- Chia ra từng cặp , một cặp 1 nam 1 nữ đi chơi , sau một tiếng rưỡi đồng hồ cặp nào được nhiều phần thưởng nhất cặp đó chiến thắng . Phần thưởng là … một kế hoạch làm cho trường chúng ta có cơ hội được đổi mới phòng thí nghiệm , ok ? – anh nói

- Ok – cả đám đồng thanh rồi chia ra đi chơi

Tới quầy bắn thú bông , nó tiến lại nói :

- Con heo dễ thương ghê – nó chu mỏ nói

- Anh bắn cho tôi đi – nó nhõng nhẽo với hắn

Sau một hồi nghe nó lầm bầm , nhăn nhó bên tai mình . Hắn chịu ko nỗi nên đồng ý bắn cho nó con đó . Hắn đưa cho chủ quầy tờ 50 ngàn . Hắn cầm súng lên , khỏi cần nhắm , chủ quầy thấy vậy liền nói :

- Ko nhắm ko trúng đâu , với lại có cô bạn gái dễ thương vậy cho tôi đi – chủ quầy nói giọng biến thái

- Này tôi ko phải đồ dùng mà cho qua cho lại nhá ! – nó chống nạnh nói

Hắn ko nói gì chỉ biết nhìn con heo màu hồng mà nó thích . Đưa súng lên , hắn vẫn ko nhắm , bóp còi

“ Bùm ”

- Ye , cảm ơn nha ! – nó lấy con heo từ tay hắn nói trong vui vẻ

- Ko được làm mất – hắn nói lạnh lùng

- Umk – nó nở một nụ cười rất tươi

Còn thằng chủ quầy trố mắt ra nhìn . Từ trước giờ ko ai bắn trúng được con heo này cả , mà hắn thì ko nhắm mà vẫn bắn trúng . Thật ko tin vào mắt mình nữa . Hai cặp kia cũng bắn ỗi người tụi nó một con . Sau đó thì tùm lum kiếm mấy trò có thưởng chơi . Sau một tiếng rưỡi đồng hồ . Cặp Ân và Nhân là về sớm nhất với túi nhỏ , túi lớn đầy trên người . Tổng cộng có 15 chiếc túi . Tiếp theo sau đó là cặp nhỏ và anh với tình trạng giống cặp của Ân và Nhân . Tổng cộng có 17 chiếc túi hơn cặp Ân và Nhân 2 chiếc túi . Thấy vậy Ân nói :

- Huhu , tao thua mày rồi ! – Ân đập vai nhỏ cúi đầu nói trong đau khổ

- Hihi – nhỏ cười

- Tụi bây về rồi á hả ? – nó từ xa nói vọng vào

Cả đám nhìn nó và hắn , mọi người đều ngạc nhiên . Người nó và người hắn túi lớn túi nhỏ gì có hết , còn nhờ người xách giúp nữa . Cả đám ngồi đếm . Tổng cộng là 15 túi nhỏ và 8 túi lớn . Cộng lại là 23 túi tất cả . Nhân thấy vậy lên tiếng :

- Tụi bây làm cái giống gì mà được nhiều thế ? – Nhân hỏi

- Thì tôi kéo Nhất Nam vào mấy trò bắn súng , phóng phi tiêu , ném banh – nó nói tỉnh bơ

- Em kéo thằng Nam vào đó là tụi anh thua chắc rồi . Thằng đó là cao thủ chuyên nghiệp của cao thủ chuyên nghiệp về mấy trò đó – anh nói và chỉ vào mặt hắn

- Em đâu có biết – nó ngây thơ trả lời

- Chết tôi mất ! – Nhân cúi đầu nói trong đau khổ

Cả đám đang định đi về thì :

- HẠ BĂNG , I LOVE YOU – we love Hạ Băng nói to khi thấy nó đang ở đây

- Chết tôi mất thôi – nó đưa tay lên trán thở dài , lẩm bẩm trong miệng

Sau câu nói đó , nó xách dép chạy để đám kia với vẻ mặt ngơ ngác . Hắn thì mãi dõi theo bóng nó chạy . Hắn lên tiếng sau một hồi nhìn nó chạy maratong với we love Hạ Băng :

- Mọi người về trước – hắn phán một câu lạnh lùng rồi chạy theo hướng khác nó chạy

Nó thì cứ chạy vòng vòng trong khu vui chơi . Chạy ngang qua cái nhà kho

- AAAAAAAA – nó bỗng nhiên la lên rồi bị kéo vào nhà kho

We love Hạ Băng chạy ngang qua cái nhà kho . Lúc này nó mới biết mình đã được cứu . Nó định cảm ơn người cứu mình nhưng người đó đã lên tiếng trước :

- Cấm nói chuyện này – người đó nói với giọng trầm trầm nhưng ko thiếu phần lạnh lùng

Nó nghe giọng nói thấy quen liền lên tiếng hỏi :

- Anh là ai ? – nó hỏi vì trong nhà kho rất tối nên ko thấy gì

Người đó sau một hồi suy nghĩ thì quyết định nói tên của mình ra :

- Lí Nhất Nam – hắn nói lạnh lùng

- Hả ? Anh … sao anh lại ở đây ? – nó ngạc nhiên hỏi

- Tôi ko ở đây thì cô đang ở ngoài kia chạy maratong miễn phí rồi – hắn nói lạnh lùng

- Oh , vậy bây giờ đi về - nó nói rồi kéo tay hắn . Hắn đứng dậy theo nó . Tại hắn chiều nó nên mới đứng dậy , chứ ko có 10 nó cũng ko kéo nổi hắn . Nó lôi hắn đi , mà ko biết mình đang cầm tay hắn . Về tới nhà , nó mới phát hiện ra liền đỏ mặt chạy lên phòng . Hắn cũng lên phòng thì thấy nó đang ngồi lẩm bẩm một mình :

- Mình sao vậy nè ? Tự nhiên nắm tay tên đáng ghét đó ? – nó úp mặt vào gối , nó dùng tay đấm thụi thụi vào cái giường . Mà trong khi đó cái giường ko có tội tình gì hết . Hắn đứng ngồi cửa khẽ nhếch mỗi cười rồi đi vào phòng tắm .


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
The Soda Pop